Tuổi 20 của Lê Trần Như Ngọc được viết nên bằng con chữ. Từ những trang viết đầu tiên đến blog cá nhân và không gian số, cô gái trẻ biến ngôn từ thành điểm tựa, thành cánh cửa mở ra thế giới sáng tạo và kết nối. Với Ngọc, viết vừa là cách lưu giữ cảm xúc, vừa là nhịp cầu đưa ước mơ đến gần hơn với cộng đồng.
Bước khởi đầu từ niềm đam mê chữ nghĩa
Như Ngọc sinh năm 2005, hiện đang theo học ngành Quan hệ công chúng tại Trường Đại học Hoa Sen. Từ nhỏ, cô đã yêu thích đọc và viết, tìm thấy niềm vui trong việc khám phá những câu chuyện, bài viết hay. Từng là học sinh giỏi đội tuyển Văn cấp trường, Như Ngọc được rèn luyện kỹ năng ngôn ngữ một cách chỉn chu, tạo nên nền tảng vững chắc để sau này tự tin trong giao tiếp cũng như sáng tác.
Trong quá trình học tập, cô luôn duy trì thói quen viết để rèn luyện sự nhạy bén với ngôn từ. Đọc giúp Như Ngọc mở rộng vốn sống, còn viết lại là cách để sắp xếp suy nghĩ và chuyển hóa cảm xúc thành con chữ. Chính sự kết hợp ấy khiến việc học trở nên bớt khô khan, đồng thời giúp cô tìm thấy một thế giới riêng nơi mình có thể lắng nghe bản thân.
Ngoài việc học, Như Ngọc còn thử sức với mạng xã hội. Cô từng xây dựng một kênh TikTok cá nhân theo phong cách đăng ảnh kèm caption ngắn gọn. Những dòng chữ giản dị nhưng gần gũi đã tạo hiệu ứng, khiến nhiều bạn trẻ đồng cảm. Điều đó giúp Như Ngọc nhận ra ngôn từ, nếu được đặt đúng chỗ, có thể lan tỏa cảm xúc và tạo nên sự kết nối mạnh mẽ.
Cột mốc từ những dòng viết nhỏ bé
Một trong những dấu mốc đáng nhớ nhất với Như Ngọc bắt đầu vào năm 2019, khi cô lập một blog cá nhân trên Instagram trong thời gian dịch Covid. Ban đầu chỉ là nơi lưu giữ kỷ niệm, nhưng rồi blog dần trở thành không gian nghiêm túc cho việc viết. Bài viết đầu tiên đạt 60 lượt thích – con số tuy nhỏ nhưng với Như Ngọc lại mang ý nghĩa lớn. Đó là khoảnh khắc cô thấy được sự đồng cảm, thấy ngòi bút của mình thực sự chạm tới người đọc.
Từ Instagram, bạn mở rộng sang TikTok bằng những đoạn video ghép nhạc thịnh hành. Sự đầu tư này giúp Như Ngọc thu hút hơn 300 người theo dõi trên Instagram và gần 3.000 lượt thích trên TikTok. Với một sinh viên trẻ, đó vừa là niềm vui, vừa là nguồn động lực để tiếp tục nuôi dưỡng đam mê viết lách.
Điều khiến cô trân trọng nhất chính là việc những con chữ mình viết ra đã tạo được sự gắn kết. Bạn đọc tìm thấy ở đó cảm xúc, còn Như Ngọc lại tìm thấy lý do để tiếp tục sáng tạo. Với cô, sự giao thoa ấy quý giá hơn bất kỳ con số hay thành tích nào.
Động lực từ tình yêu viết lách
Khi được hỏi về lý do tham gia các chương trình viết, Như Ngọc chia sẻ rất chân thành: viết chính là niềm đam mê bất tận. Mỗi bài viết không chỉ là sản phẩm ngôn từ mà còn là món quà gửi tới người đọc. Khi ai đó mỉm cười, xúc động hay tìm thấy sự đồng cảm trong những gì cô viết, đó là lúc Như Ngọc cảm thấy công sức của mình được đền đáp.
Với cô gái trẻ, viết cũng là hành trình học hỏi. Những trải nghiệm mới, những kiến thức mới đều có thể trở thành chất liệu để biến thành câu chữ. Viết giúp cô quan sát cuộc sống tinh tế hơn, biết ghi nhớ và trân trọng những chi tiết nhỏ mà nhiều người thường bỏ qua. Như Ngọc tin rằng kỹ năng này sẽ hỗ trợ công việc tương lai, đặc biệt trong lĩnh vực quan hệ công chúng mà cô đang theo đuổi.
Trên hết, viết vẫn là niềm vui, là cách để Như Ngọc sống thật với chính mình. Cô nhìn nhận việc viết không chỉ là một kỹ năng phục vụ công việc, mà còn như một người bạn đồng hành, một nơi để tâm hồn được sẻ chia. Đó là lý do vì sao mỗi khi bắt đầu một bài viết mới, cô luôn đặt cả sự chân thành vào từng câu chữ.
Những kỉ niệm và thông điệp muốn gửi gắm
Ngay từ vòng đầu tiên của một cuộc thi viết, Như Ngọc đã có một kỷ niệm sâu sắc khi được phỏng vấn cùng một tiktoker truyền cảm hứng – Chây Xì Dách. Cuộc trò chuyện không chỉ là buổi phỏng vấn mà còn là sự sẻ chia, nơi bạn bày tỏ nỗi lo lắng của bản thân về tương lai. Lời nhắn nhủ nhận được từ chị rằng “khi em đang loay hoay, em vẫn đang tiến lên” đã trở thành nguồn động viên mạnh mẽ đối với Như Ngọc.
Khoảnh khắc ấy khiến cô nhận ra rằng đôi khi sự chậm rãi cũng có giá trị riêng. Mỗi bước đi, dù nhỏ, vẫn là một phần của hành trình trưởng thành. Như Ngọc học được cách trân trọng cả những phút giây loay hoay, bởi chính chúng tạo nên bản lĩnh và sự bền bỉ.
Nếu được gửi gắm một thông điệp, Như Ngọc muốn nói với các bạn trẻ rằng trong mỗi nỗ lực đều có thể xuất hiện “sự cố”. Điều quan trọng là đừng chùn bước. Khi còn đang nghĩ cách để vượt qua, nghĩa là ta vẫn đang đi tới. Chỉ khi nào ngừng suy nghĩ thì ta mới dừng lại. Đó là quan niệm giản dị nhưng đủ để tiếp thêm sức mạnh cho bất cứ ai đang ở giai đoạn hoang mang.