Giới tài phiệt “chấm” nhà thiết kế: Khi Phố Wall bước vào sàn diễn thời trang

Mùa thời trang 2026 chứng kiến một làn sóng lạ: giới phân tích tài chính – những người vốn chỉ quan tâm đến số liệu và tăng trưởng – giờ bắt đầu bày tỏ quan điểm về chuyện ai nên cầm trịch sáng tạo. Trong bối cảnh ngành công nghiệp xa xỉ đang chịu áp lực lợi nhuận, sự chen chân của giới đầu tư vào lãnh địa nghệ thuật cho thấy ranh giới giữa lý trí và cảm xúc, giữa bảng màu và bảng tính, đang trở nên mong manh hơn bao giờ hết. Câu hỏi đặt ra là: liệu cảm quan nghệ thuật có thể được đo đếm bằng chỉ số tài chính?

Từ bảng tính đến bảng màu: Phố Wall “nhập cuộc” ngành sáng tạo

Trước đây, nhà phân tích chỉ đánh giá các yếu tố định lượng như doanh thu, tỷ suất lợi nhuận hay tăng trưởng thị phần. Nhưng gần đây, họ bắt đầu lấn sân vào lĩnh vực nhân sự sáng tạo – điều từng được coi là “thuộc địa riêng” của giới thời trang. Việc bổ nhiệm giám đốc sáng tạo mới tại các thương hiệu lớn giờ đây không chỉ là quyết định nghệ thuật, mà còn là chỉ số định hướng tài chính và kỳ vọng phục hồi thị trường.

Trường hợp của Jonathan Anderson tại Dior là một ví dụ điển hình. Với thành tích ấn tượng tại Loewe, ông được các chuyên gia đánh giá cao cả về chiến lược hình ảnh lẫn hiệu suất thương mại. Các tập đoàn tài chính như Morningstar hay HSBC đều tin rằng Anderson có thể đem lại sự nhất quán cho thương hiệu và tạo cú hích tăng trưởng rõ rệt từ quý II/2026. Khi nhà đầu tư lên tiếng, “cái đẹp” bắt đầu chịu sự giám sát bằng dữ liệu và kỳ vọng.

Demna và bài toán rủi ro của sự táo bạo

Trái với Anderson – người được xem là nước cờ an toàn, Demna lại là nhân tố gây tranh cãi khi được đưa về dẫn dắt Gucci. Với phong cách thiết kế gai góc và thường xuyên gây sốc, Demna mang theo cả kỳ vọng lẫn hoài nghi. Từ thời Vetements đến Balenciaga, anh đã chứng minh khả năng tạo sóng văn hóa, nhưng cũng không ít lần dính vào thị phi khiến các nhà đầu tư dè dặt.

Một số nhà phân tích như Barclays đánh giá quyết định của Kering là canh bạc “nửa ăn – nửa thua”. Điểm số 5/10 từ Bernstein cho thấy sự chia rẽ về mặt nhận định. Tuy nhiên, Oliver Chen từ TD Securities lại nhìn thấy tiềm năng trong sự “xô lệch” của Demna. Theo ông, trong bối cảnh Gucci đang mất phương hướng sau thời kỳ đỉnh cao, một cú huých văn hóa – dù có phần liều lĩnh – có thể là thứ cần thiết để tái sinh thương hiệu và thu hút thế hệ người tiêu dùng mới.

Ai có quyền định đoạt giá trị của một nhà thiết kế?

Một câu hỏi then chốt đặt ra: ai có thẩm quyền đánh giá một nhà thiết kế là “phù hợp”? Giới tài chính, với cái nhìn từ dữ liệu? Giới phê bình, với cảm quan nghệ thuật? Hay chính là người tiêu dùng – những người cuối cùng sẽ quyết định bằng hành vi chi tiêu? Câu trả lời, có lẽ, nằm ở chỗ giao thoa giữa ba lực lượng ấy – nơi lý trí và cảm xúc cùng tồn tại.

Giới tài chính ưu tiên tính bền vững và lợi nhuận dài hạn, trong khi thời trang – tự thân – là sự bứt phá và bản năng. Một thiết kế tốt không chỉ đẹp, mà còn phải tạo được kết nối cảm xúc mạnh mẽ với người mặc. Và nếu những giám đốc sáng tạo như Anderson hay Demna có thể làm được điều đó, họ sẽ chứng minh rằng thời trang vẫn còn là vùng đất của phép màu – dù có bị bao quanh bởi chỉ số lợi nhuận.

Khi logic học cách khiêu vũ với cảm xúc

Oliver Chen, một trong những nhà phân tích có góc nhìn “mềm” hơn tại Phố Wall, cho rằng: đánh giá một giám đốc sáng tạo không chỉ là xem số liệu, mà còn là việc hiểu họ như một nghệ sĩ. Phải đọc được phong cách, ngôn ngữ thiết kế, lịch sử thương hiệu và cả mối tương quan văn hóa, nghệ thuật. Khi Demna được “chấm điểm”, đó không chỉ là đánh giá cá nhân anh, mà còn là dự đoán cả hành trình sáng tạo sắp diễn ra tại Gucci.

Chính sự va chạm – đôi khi là mâu thuẫn – giữa logic của thị trường và cảm xúc của nghệ thuật đã tạo nên những chuyển động thú vị trong ngành công nghiệp xa xỉ. Một bộ sưu tập không thể thành công chỉ vì hợp lý, nó cần rung động. Nhưng rung động một mình thì không nuôi sống thương hiệu. Do đó, bài toán thực sự là: làm sao để hai thứ tưởng như đối lập ấy – phép màu và lý trí – cùng hiện diện, cùng đưa thời trang đi xa hơn.

Khi các giám đốc sáng tạo phải thỏa hiệp giữa khát vọng nghệ thuật và kỳ vọng tài chính, thời trang không còn là lãnh địa riêng của những kẻ mộng mơ. Nhưng cũng chính lúc ấy, nó trở nên thật hơn, phức tạp hơn – và hấp dẫn hơn bao giờ hết. Những gì đang diễn ra tại Dior, Gucci hay LVMH không đơn thuần là câu chuyện tuyển dụng nhân sự. Đó là cuộc thương lượng dài hơi giữa cái đẹp và cái lợi, giữa bảng màu và bảng tính. Và trong cuộc chơi đó, người chiến thắng thật sự, có lẽ, vẫn là thời trang.

Explore more

spot_img

Nhân dịp đánh dấu cột mốc trăm năm, nhà mốt Fendi đã trình làng bộ sưu tập trang sức cao cấp “Eaux d’Artifice” như...

Chaumet và hành trình đưa di sản hoàng gia đến gần...

Ẩn sau vẻ đẹp rực rỡ của kim cương là cả một chương sử về quyền lực, huyền thoại và di sản – nơi...

Bộ ba đá quý Ruby, Sapphire, Emerald: Tinh hoa màu sắc...

Ruby, sapphire và emerald từ lâu đã được tôn vinh là ba loại đá quý màu giá trị và nổi bật nhất. Với vẻ...

Lan Khuê và dấu ấn vượt thời gian cùng Bvlgari tại...

Sự kiện ra mắt không gian trưng bày “Beyond Time” của Bvlgari tại trung tâm mua sắm Paragon đã khiến giới mộ điệu không...

Chi Pu tỏa sáng tại triển lãm trang sức và đồng...

Tại Dinh thự Tan Yeok Nee – di sản quốc gia của Singapore – Bvlgari đã tổ chức triển lãm trang sức và đồng...

Ba bí thuật kim hoàn biểu tượng giúp Chaumet trở thành...

Là một trong những maison trang sức danh giá nhất nước Pháp, Chaumet không chỉ sở hữu di sản chế tác đồ sộ mà...

Sự trở lại của lông thú và sắc tím: Thời trang...

Từ các sàn diễn tại Milan, London đến Paris, thời trang nam Thu Đông 2025 đang mở ra một ngôn ngữ thẩm mỹ mới...

Những kiểu tóc tưởng trẻ trung nhưng đang âm thầm khiến...

Trong hành trình chăm chút ngoại hình, không ít người chọn những kiểu tóc tưởng chừng “an toàn”, nhưng lại vô tình làm gương...