Anne Hathaway chính thức tái xuất với hình tượng Andy Sachs – biểu tượng thời trang công sở nổi tiếng trong điện ảnh – sau gần 20 năm kể từ phần đầu tiên của The Devil Wears Prada. Dù phần hai chưa công chiếu, những khoảnh khắc hậu trường rò rỉ đã khiến giới mộ điệu đứng ngồi không yên. Từ đường phố Manhattan đến văn phòng hư cấu trong phim, thời trang của Anne lần này phản ánh sự trưởng thành của Andy: sắc sảo hơn, tinh giản hơn nhưng vẫn đầy bản sắc. Andy không còn là cô thực tập sinh ngơ ngác – cô giờ đây là một fashion editor đúng nghĩa, dùng thời trang để khẳng định vị trí và quan điểm.
Công sở nhưng không cứng nhắc: thời trang của quyền lực mềm
Ngay từ ngày quay thứ hai tại New York, Anne Hathaway đã chiếm trọn spotlight khi khoác lên mình bộ suit xám lạnh phối cùng sơ mi đen cổ chữ V. Đây vốn là công thức phối đồ truyền thống, nhưng được cô biến hóa thành diện mạo đậm chất thời trang cao cấp. Kính Serpenti của Bvlgari cùng túi Coach Metropolitan vintage và boots cao bồi đen của Golden Goose đã tạo nên tổng thể vừa cổ điển vừa phá cách. Andy năm 2025 không đơn thuần tuân theo “dress code” công sở, cô tạo ra bộ quy tắc riêng – quyền lực trong sự tinh giản, thanh lịch trong từng lựa chọn chi tiết.
Sự tinh tế tiếp tục thể hiện qua một set đồ khác – bộ vest pinstripe archive từ Jean Paul Gaultier Femme phối cùng túi Saddle Pouch và dây chuyền kim cương Jemma Wynne trị giá £11,000. Bộ vest chiết eo, phom dáng gọn gàng, gợi nhớ công sở những năm 2000 nhưng đã được cập nhật để phù hợp thời đại. Phụ kiện đắt giá nhưng tiết chế, vừa là cú chấm phá, vừa là tuyên ngôn: Andy giờ đây mặc không chỉ để đẹp, mà để thể hiện quyền lực nội tại. Cô là hình mẫu của một người phụ nữ hiểu mình, làm chủ phong cách và không cần phô trương để được công nhận.
Monochrome và sự chín muồi trong gu thẩm mỹ
Một trong những outfit ấn tượng khác là quần jeans trắng Nili Lotan phối với áo trắng của Phoebe Philo. Thiết kế có phần vạt dài, tạo cảm giác chuyển động nhẹ nhàng khi bước đi. Tổng thể tạo nên một silhouette đơn sắc vừa tinh tế vừa hiện đại, thể hiện sự hiểu biết sâu sắc về tỷ lệ, cấu trúc và chất liệu. Giày cao gót trắng của Prada Modellerie cùng kính Barton Perreira và túi Coach vintage bản 1987 cho thấy sự tôn trọng những giá trị cũ nhưng với góc nhìn đương đại. Andy đã không còn là “cô bé học việc” – cô là người phụ nữ dẫn dắt thời trang bằng tư duy và trải nghiệm.
Outfit này không tìm kiếm sự ồn ào, nhưng lại tạo nên hiệu ứng im lặng đầy sức nặng. Phong cách ấy không chạy theo xu hướng, mà tạo ra trường phái riêng – trường phái của sự điềm tĩnh và tự tin. Đó là thứ thời trang không cần hét lớn để gây chú ý, mà đủ sức khiến người khác phải dừng lại. Nhìn Andy trong set đồ này, người ta không chỉ thấy một nhân vật, mà thấy một người phụ nữ thật – làm chủ cả gu ăn mặc lẫn cuộc đời mình.
Góc nhìn khác về nữ quyền: mềm mại nhưng không mờ nhạt
Một bản phối nổi bật khác là váy sơ mi kẻ sọc phối cùng áo vest đỏ mang hơi hướng menswear. Tuy nhiên, những chi tiết như váy xẻ nhẹ, dây chuyền ngọc trai hay boots nâu ánh đỏ giúp tổng thể trở nên nữ tính và cá tính cùng lúc. Mái tóc lơi và cách layer tinh tế thể hiện khả năng “chơi đồ” thuần thục của một người từng trải. Andy đã tiến hóa từ một cô gái lạc lõng trong thế giới thời trang thành một người dẫn dắt xu hướng bằng chính bản năng thời trang của mình.
Cô không cần khẳng định sự mạnh mẽ bằng suit toàn tập hay high heels cao chót vót – cô nữ tính, nhưng không dễ đoán. Đây là hình mẫu mới của nữ quyền: không gồng mình lên để “giống đàn ông”, mà dùng chính sự mềm mại để tạo nên sức mạnh riêng. Thời trang của Andy như một lời tuyên bố: phụ nữ có thể vừa mềm, vừa mạnh – không phải chọn một trong hai.
Vintage, đường phố và cá tính phóng khoáng đầy chất học thuật
Ở một phân cảnh khác, Anne Hathaway xuất hiện với áo khoác da lộn nâu của Ralph Lauren phối cùng quần jeans Levi’s xắn gấu và khăn lụa họa tiết quấn cổ. Sự kết hợp giữa cổ điển và phóng khoáng tạo nên diện mạo như bước ra từ các bộ phim học thuật Mỹ. Điểm nhấn là boots da rắn của Zadig & Voltaire và túi tua rua Valentino, khiến tổng thể có chút nổi loạn nhưng vẫn rất có gu. Đây là Andy khi rời khỏi văn phòng: vẫn thời trang, nhưng không rập khuôn – mang đúng tinh thần “biên tập viên ngoài giờ”.
Sự thay đổi về trang phục trong phần hai cho thấy Andy không còn chạy theo những gì “phù hợp”, cô mặc theo chính mình. Một chiếc đầm maxi patchwork cùng nón bucket khép lại chuỗi outfit hậu trường với sắc thái đầy mùa Hè: vui tươi, bay bổng, nhưng vẫn kiểm soát được ngôn ngữ thời trang. Đây là lúc Andy thả lỏng, thể hiện màu sắc cá nhân mà không lo bị đánh giá. Và cũng chính điều đó khiến cô trở thành biểu tượng – không phải vì những gì cô mặc, mà vì cách cô sống với thời trang.