Sự chỉn chu và kỹ tính vốn là một nét tính cách quen thuộc ở Thanh Trà, nhưng chính điều ấy đôi khi khiến cô chần chừ trước những trải nghiệm mới. Thế rồi, trong một khoảnh khắc tự nhắc nhở bản thân cần dũng cảm hơn, cô sinh viên Báo chí đã chọn thử thách với một cuộc thi – nơi giúp cô tìm thấy niềm vui, sự tự tin và cả động lực để bước ra khỏi vùng an toàn.
Niềm vui giản dị từ chữ nghĩa và sắc màu
Thanh Trà đang học năm hai ngành Báo chí tại Học viện Công nghệ Bưu chính Viễn thông. Trên lớp, cô tập trung vào kiến thức chuyên ngành; ngoài giờ, cô tìm niềm vui trong nhảy, viết và vẽ. Những hoạt động ấy không chỉ là thú vui mà còn là cách để cô luyện tập khả năng quan sát và biểu đạt. Nhịp điệu của âm nhạc, nhịp điệu trong câu chữ hay màu sắc trong tranh vẽ đều giúp cô nuôi dưỡng cảm xúc và giữ sự cân bằng.
Sự trầm tính, ưa lắng nghe khiến Trà thường được bạn bè nhớ đến như một người nhẹ nhàng, kiên nhẫn. Chính nét tính cách ấy hỗ trợ cô trong quá trình rèn luyện nghề báo. Việc chuẩn bị kỹ lưỡng trước mỗi buổi trò chuyện, tập trung lắng nghe và điều chỉnh câu hỏi theo tình huống thực tế giúp cô học được cách tạo sự gần gũi với nhân vật, đồng thời thu về nhiều thông tin hơn.
Sự chỉn chu trong cách làm việc
Trà tự nhận mình khá kỹ tính, thích lập kế hoạch và sắp xếp công việc một cách rõ ràng. Cô thường chia nhỏ mục tiêu, theo dõi tiến độ và rà soát từng bước. Nhờ thói quen ấy, mỗi khi hoàn thành một công việc, cô có thể yên tâm rằng mình đã kiểm tra đầy đủ.
Tính cách này vừa là ưu điểm, vừa là thử thách. Sự chỉn chu giúp cô chủ động hơn, nhưng đôi khi cũng khiến cô do dự trước trải nghiệm mới. Thay vì vội vàng, cô tập chậm lại để cân nhắc, đặt câu hỏi về sự phù hợp của từng bước. Dần dần, Trà học được cách tự nới lỏng, đặt mục tiêu vừa sức cho mỗi trải nghiệm. Khi kỳ vọng hợp lý, cô cảm thấy tự tin hơn và bớt căng thẳng trước những tình huống mới.
Bài học đầu tay từ thực hành phỏng vấn
Một kỷ niệm khó quên với Trà chính là lần đầu tiên được thực hành phỏng vấn nhân vật. Đó là trải nghiệm khiến cô vừa lo lắng vừa phấn khích. Từ khâu soạn câu hỏi, tìm hiểu thông tin nền cho đến việc tưởng tượng tình huống giao tiếp, tất cả đều mới mẻ. Tối trước ngày phỏng vấn, Trà gần như trằn trọc cả đêm, không phải vì chưa chuẩn bị đủ mà vì cảm giác hồi hộp khi sắp được trực tiếp trò chuyện với nhân vật.
Buổi phỏng vấn diễn ra thuận lợi hơn cô nghĩ. Những câu hỏi được đặt ra gãy gọn, nhịp trò chuyện giữ được sự tự nhiên. Càng lắng nghe, cô càng thấy rõ giá trị của việc chuẩn bị kỹ và giữ tinh thần bình tĩnh. Đến khi buổi phỏng vấn kết thúc, thay vì sự mệt mỏi, Trà cảm thấy một niềm vui đặc biệt – niềm vui vì đã dám thử và đã vượt qua được sự lo âu ban đầu.
Khó khăn nhất lại nằm ở công đoạn sau đó: biên tập bản ghi. Cô phải rút gọn ý, chọn lọc chi tiết có sức gợi và sắp xếp theo mạch logic. Nhiều lần Trà ngồi trước màn hình, xoay đi xoay lại đoạn mở đầu để tìm cách vừa súc tích vừa thu hút. Dù còn lúng túng, cô nhận ra mỗi lần chỉnh sửa lại học thêm một chút về cách làm báo chuyên nghiệp. Bản viết cuối cùng chưa hẳn hoàn hảo, nhưng với Trà, đó là thành quả của sự kiên trì và một bước tiến vững chắc trên con đường học tập.
Tự tin nảy mầm từ trải nghiệm
Từ những lần thử sức, Trà hiểu rằng sự tự tin không tự nhiên mà có, nó được hình thành qua từng trải nghiệm nhỏ. Mỗi lần hoàn thành một công việc, dù là chuẩn bị câu hỏi hay chỉnh sửa một đoạn văn, cô lại cảm thấy mình trưởng thành thêm một chút. Điều quan trọng với cô là biết dám bắt đầu, dám thử và kiên nhẫn theo đuổi đến cùng.
Thông điệp mà Trà muốn gửi đến các bạn trẻ rất giản dị: hãy nỗ lực để thoát khỏi vùng an toàn. Chỉ khi dám dấn thân, mỗi người mới có thể hiểu rõ khả năng của mình và nhận ra giá trị từ chính quá trình trải nghiệm. Với Trà, báo chí là con đường gắn liền với sự rèn luyện ấy – nơi cô vừa khám phá bản thân, vừa học cách kết nối và kể lại những câu chuyện ý nghĩa.